Hơn một thế kỷ trước, một người phụ nữ Mỹ đã tạo ra một phát minh làm thay đổi cách thức dọn dẹp bát đĩa trong gia đình. Josephine Garis Cochran, với tình yêu dành cho những bộ gốm sứ quý giá, đã tìm ra giải pháp cho vấn đề mà bà gặp phải: những chiếc bát thường xuyên bị vỡ do sự bất cẩn của người hầu. Câu chuyện về bà không chỉ là một hành trình phát minh mà còn là một minh chứng cho sức mạnh của sự kiên trì và sáng tạo.
Josephine Garis Cochran và bản vẽ máy rửa bát của bà. Ảnh: Wednesday Women
Vào năm 1893, Chicago trở thành tâm điểm của sự chú ý khi tổ chức Hội chợ Thế giới, thu hút hơn 27 triệu du khách. Tại sự kiện này, phát minh nổi bật nhất chính là máy rửa bát của Cochran, một sản phẩm độc đáo do một người phụ nữ tạo ra. Hàng trăm chiếc đĩa bẩn được đưa vào máy, và chỉ sau hai phút, chúng trở nên sạch sẽ như mới. Không chỉ là một sản phẩm trưng bày, máy rửa bát của bà đã được nhiều nhà hàng sử dụng để xử lý hàng chục nghìn đĩa mỗi ngày, theo thông tin từ Popular Science.
Phát minh của Cochran đã nhận được giải thưởng cho “cấu trúc cơ khí tốt, bền và phù hợp với công việc”, đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong sự nghiệp của bà. Josephine Garis Cochran đã mở ra một kỷ nguyên mới cho các thiết bị gia dụng, đặc biệt là máy rửa bát, một sản phẩm không thể thiếu trong mỗi gia đình hiện đại.
Cochran sinh ra vào tháng 3 năm 1839 tại quận Ashtabula, bang Ohio, trong một gia đình có truyền thống phát minh. Ông cố của bà là một trong những người đầu tiên nhận bằng sáng chế cho tàu thủy hơi nước, trong khi cha bà là một kỹ sư dân dụng nổi tiếng. Sau khi mẹ qua đời, Cochran chuyển đến Illinois sống cùng chị gái và gặp gỡ William Cochran, người mà bà kết hôn vào năm 1858. Cuộc sống của bà trở nên thoải mái hơn khi trở thành vợ của một thương gia thành đạt.
Trong thời gian sống tại một ngôi nhà lớn ở Shelbyville, Illinois, Cochran thường xuyên sử dụng bộ gốm sứ quý giá của gia đình. Tuy nhiên, sự bất cẩn của người hầu khiến bà không thể yên tâm. Bà đã quyết định rằng nếu không ai phát minh ra máy rửa bát, thì chính mình sẽ làm điều đó.
Thế nhưng, cuộc sống của Cochran đã thay đổi khi William qua đời đột ngột vào năm 1883, để lại cho bà một khoản nợ lớn và chỉ 1.500 USD. Không còn lựa chọn nào khác, Cochran đã dồn hết tâm huyết vào việc phát triển máy rửa bát. Bà đã thuê thợ cơ khí George Butters để giúp chế tạo nguyên mẫu từ bản vẽ của mình.
Vào cuối năm 1886, Cochran đã nhận được bằng sáng chế cho máy rửa bát của mình. Dù không phải là sản phẩm đầu tiên, nhưng thiết kế của bà đã sử dụng áp lực nước để làm sạch bát đĩa, một ý tưởng đột phá mà cho đến nay vẫn được áp dụng trong các máy rửa bát hiện đại. Cochran hy vọng rằng phát minh của mình sẽ giúp giảm bớt gánh nặng cho phụ nữ, nhưng giá thành sản phẩm lại quá cao cho thị trường nội địa.
Thay vì tiếp cận các hộ gia đình, Cochran đã quyết định bán máy cho các khách sạn và nhà hàng. Năm 1887, bà đã bán chiếc máy đầu tiên cho khách sạn Palmer House ở Chicago. Sau khi thành lập công ty máy rửa bát Garis – Cochran cùng với một số nhà đầu tư, bà đã gặt hái thành công tại Hội chợ Thế giới Chicago năm 1893 và nhận được nhiều đơn đặt hàng từ các khách sạn, nhà hàng và bệnh viện.
Đến năm 1898, Cochran đã thành công trong việc sản xuất máy rửa bát dành cho gia đình và đổi tên công ty thành Công ty máy rửa bát Crescent. Bà đã mở nhà máy riêng và bổ nhiệm Butters làm quản đốc. Công ty của bà tiếp tục phát triển mạnh mẽ, cung cấp máy rửa bát cho khách hàng từ Alaska đến Mexico. Josephine Garis Cochran qua đời vào ngày 3 tháng 8 năm 1913, để lại một di sản vĩ đại. 13 năm sau, công ty Hobart đã mua lại công ty của bà và bắt đầu sản xuất máy rửa bát KitchenAid dựa trên những sáng chế của Cochran.
An Khang (Theo Popular Science)